Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

THIẾT KẾ BÀI TẬP CHỈNH SỬA ĐỂ GIÚP TẠO LẬP VĂN BẢN


1.      Bài tập chỉnh sửa lỗi chính tả.
Trong bài viết với đề “Loài cây em yêu” một bạn học sinh viết có đoạn như sau:
“Trông tất cả các loài cây em yêu quý nhứt là cây xài, vì cây xài đả mang lại nhiều thu nhặp cho nhà em. Em xẽ châm xóc chúng thật tốt”
Hướng thực hiện:
·        Bài tập sử dụng trong các tiết sửa lỗi chính tả, chương trình địa phương về sử dụng từ…
·        Giáo viên nêu yêu cầu:
-         Chỉ ra lỗi trong đoạn trích trên rồi sửa lại cho đúng.
-         Theo em nguyên nhân vì sao lại xảy ra lỗi như vậy? Cách khắc phục?
·        Cho học sinh trao đổi thảo luận.
·        GV và học sinh thống nhất ý kiến đúng.
2.      Bài tập chỉnh sửa lỗi tập trung vào ngữ cảnh, ngữ nghĩa của văn bản.
- Bài tập này giáo viên có thể sử dụng trong tiết Trả bài kiểm tra, viết đoạn văn… Giáo viên lấy trực tiếp một bài viết (câu, đoạn) của học sinh trong đó có một số lỗi về nghĩa của câu.
- Cho trước các từ, yêu cầu học sinh tìm trong số các từ đã cho những từ thích hợp để điền vào chỗ trống trong đoạn, bài cho sẵn.
VD:          Điền từ thích hợp vào những chố chấm để hoàn thành đoạn văn bản sau:
                 Nhưng nếu Kiều là một người……. thì Từ là một kẻ….., Kiều là một người tủi nhục thì Từ là kẻ…... Ở trong cuộc sống, mỗi bước chân Kiều đều vấp phải một….. thì trên quãng đường ngang dọc, Từ không hề gặp khó khăn. Suốt đời Kiều sống….., Từ sống bất bình, Kiều quen tiếng khóc, Từ quen tiếng cười (….). Kiều là …….. của mối mặc cảm……, còn Từ là nguyên hình của mối mặc cảm……..
                 (tự ti, tự tôn, yếu đuối, hùng mạnh, vinh quang, bất trắc, chịu đựng, hiện thân)
             - Không cho trước các từ, để HS tự tìm trong vốn từ của mình mà điền vào.
Khi hướng dẫn làm bài tập này, giáo viên thao tác:
+ Hướng dẫn HS nắm nghĩa các từ đã cho.
+ Xem xét kĩ đoạn văn có chỗ trống (đã viết lên bảng phụ).
+ HS đọc lần lượt xem từng câu của đoạn văn cho sẵn, dừng lại ở chỗ trống, cân nhắc xem có thể điền từ nào cho câu văn đúng nghĩa, phù hợp với từng đoạn.
+ HS đọc lại toàn đoạn để kiểm tra, thấy nghĩa của câu, của bài đều thích hợp thì bài tập đã được làm đúng.
+ Các em rút ra được bài học gì từ bài tập này?
3.      Bài tập chỉnh sửa Phong cách ngôn ngữ.
Cho ví dụ: “Chùa Dơi là ngôi chùa nằm tại xã Mỹ Long Bắc. Vòng vòng chùa nhiều ơi là nhiều con dơi. Chúng hội họp về đây rất hoan hỉ.”
                                                (Đoạn văn Thuyết minh về danh lam, thắng cảnh)
·        BT này sử dụng trong các tiết có liên quan đến Phong cách ngôn ngữ, chữa lỗi diễn đạt, sửa bài kiểm…
·        Yêu cầu
-         Xác định lỗi trong đoạn văn trên.
-         Xác định nguyên nhân lỗi?
-         Cách khắc phục.
·        Thống nhất ý kiến.

4.      Chữa lỗi về bố cục:
a.    Lỗi chung về bố cục
·        Bài tập này có thể sử dụng trong các tiết luyện nói, lập dàn ý (trong phần viết nháp bài văn theo đề đã cho), sửa bài kiểm…
·        Trước tiên giáo viên hỏi về bố cục thông thường của một bài văn, sau đó cho học sinh đối chiếu với bài của mình xem đã đủ về bố cục chưa? Nếu chưa đủ thì còn thiếu phần nào? Em cần sửa ra sao? Giáo viên hướng dẫn học sinh chữa lỗi về mở bài, kết bài (Theo cách đã học), về thân bài (sắp xếp ý theo trình tự đã học một cách hợp logic). Sau đó tổ chức cho học sinh tiến hành sửa lỗi cá nhân và trao đổi bài cho nhau để cùng kiểm tra trao đổi kinh nghiệm.
·        Ngoài ra, ở phần này học sinh thường không biết tách giữa mở bài với thân bài hoặc giữa thân bài với kết bài. Vì vậy khi sửa lỗi về bố cục, giáo viên cần gợi học sinh nhớ lại dàn ý của bài. Từ đó học sinh sẽ tách được đoạn văn viết lẫn hoặc viết được đoạn văn còn thiếu trong bài văn.
·        Đưa ra bài tham khảo (bài của chính học sinh):
+ 01 bài đã khá hoàn chỉnh ngay từ đầu.
+ 01 chưa đạt yêu cầu.
+ 01 bài đã đạt yêu cầu sau khi chỉnh sửa.               

b.   Lỗi về tính mạch lạc, logic:
Giáo viên tiến hành tương tự như các bước thực hiện ở tiểu mục “a”. Đặc biệt, tiết chỉnh sửa cần tập trung vào:
+ Việc sắp xếp và trình bày các ý với ý, câu với câu, đoạn với đoạn có hợp lý chưa?
+ Trong đoạn có câu chủ đoạn và các câu thuyết đoạn chưa?
+ Các câu thuyết đoạn có làm rõ cho câu chủ đoạn hay chưa?
+ Các câu, các đoạn có làm rõ ý mà yêu cầu đề đặt ra hay không?
+ Trả lời những câu hỏi như vậy và tiến hành sửa lỗi có tác dụng như thế nào trong viết văn?

c.    Giáo viên có thể cho học sinh kể tóm tắt một văn bản.
-         Phần bài tập này có thể tiến hành trong nhiều tiết nhất là tiết Luyện nói, chữa lỗi diễn đạt,...
-         Trong quá trình kể cần chú ý vào diễn văn của học sinh, cho các em học sinh khác nhận xét, giáo viên nhận xét rồi chỉnh sửa cho các em.
Nên đặt ra vài câu hỏi định hướng:
+ Nhận xét về cách diễn đạt của bạn?
+ Nếu diễn đạt như thế sẽ dẫn đến điều gì? (Hợp lí thì sao? Không hợp lí thì sao?) 
+ Nguyên nhân?
+ Cách khắc phục?
-         Hay giáo viên nêu câu hỏi để làm nổi rõ tính mạch lạc, logic của một văn bản bất kì trong SGK mà tạo được định hướng tham khảo cho học sinh khi viết văn:
+ Chủ đề xuyên suốt các phần, các đoạn, các câu của VB này là gì?
+ Trình tự tiếp nối của các phần, các đoạn, các câu trong VB có giúp cho sự thể hiện chủ đề được liên tục, thông suốt, hấp dẫn không?
+ Bài học về tạo lập văn bản?...
5.      Chữa lỗi diễn đạt
a.      Giáo viên đưa ra ngữ liệu từ bài viết của học sinh, sau đó cho học sinh thảo luận nhóm đôi tìm và sửa lỗi cú pháp, xác định nguyên nhân và hướng khắc phục. Có thể sử dụng bảng sau:

Câu lỗi

Lỗi cú pháp

Câu đã sửa cú pháp
………………….
………………..
…………………………

b.      Giáo viên cũng có thể đưa ra các câu có lỗi, yêu cầu học sinh phát hiện, chỉnh sửa, xác định nguyên nhân, nêu tác hại và cách khắc phục.
Các ví dụ:
-         Chúng em đã giúp các bạn học sinh những vùng bị bão lụt quần áo, giày dép và nhiều đồ dùng học tập khác.
-         Trong thanh niên nói chung và trong bóng đá nói riêng, niềm say mê là nhân tố quan trọng dẫn đến thành công.
-         Lão Hạc, Bước đường cùng và Ngô Tất Tố đã giúp chúng ta hiểu sâu sắc thân phận của người nông dân Việt Nam trước cách mạng tháng Tám 1945.
-         Em muốn trở thành một người trí thức hay một bác sĩ ?
-         Bài thơ không chỉ hay về nghệ thuật mà còn sắc sảo về ngôn từ.
...
(Ngữ liệu trích từ Ngữ văn THCS)
·        Thống nhất ý kiến.
Dương Trắc Nghiệm (chủ biên)
 Hồng Phương, Hiểu Ý, Ngọc Diệu


Cuộc sống không hoàn hảo

Mỗi người đều có một cuộc sống riêng, có một vị trí, vai trò riêng trong xã hội. Thế nhưng, con người chúng ta lại hay loay hoay với những thứ ảo tưởng, không chấp nhận với thực tại và đi tìm một cuộc sống hoàn hảo.
Một cuộc sống như thế nào là hoàn hảo? Đó là cuộc sống mà mọi ước muốn của bạn đều trở thành hiện thực? Hay mọi thứ bạn có, mọi thứ bạn làm đều tuyệt mĩ, không sai sót, không tì vết? Mọi nhu cầu vật chất, mong muốn, ước mơ đều được thỏa mãn, đều trọn vẹn? Cuộc sống chỉ có nụ cười, niềm vui, hạnh phúc và những giọt nước mắt sung sướng? Cuộc sống là một hành trình trải nghiệm, chinh phục vươn tới sự hoàn thiện nhưng không có cuộc sống nào là hoàn hảo cả.
Cuộc sống cho bạn cái này và sẽ lấy của bạn cái khác – đó là quy luật. Và bạn phải biết chấp nhận quy luật đó. Bạn thấy cuộc sống không hoàn hảo bởi bạn không biết chấp nhận con người bạn, và không biết chấp nhận thực tại mà thôi. Trong thế giới này, không có sự vật, hiện tượng nào là hoàn hảo cả.
Danh vọng và quyền lực có thể khiến bạn thấy cuộc sống này hoàn hảo, hạnh phúc. Bởi đi đâu người ta cũng có thể biết bạn, bạn có thể được mọi người nể trọng, tôn vinh. Một cuộc sống ấm no, đầy đủ về vật chất, tiền bạc là ước mơ của nhiều người. Tiền bạc có thể mua được nhiều thứ nhưng có nhiều thứ không mua được bằng tiền bạn ạ. Có tiền, bạn sẽ không phải vác trên vai gánh nặng cơm áo gạo tiền, không phải chịu đựng cảnh đói rách; có điều kiện thụ hưởng những gì bạn cho là tốt đẹp nhất. Nhưng có chắc người có tiền, nắm quyền lực trong tay hẳn là có hạnh phúc. Bởi, bạn có thể bị những thứ đó chi phối, cám dỗ. Bạn lao vào kiếm tiền, làm sao cho có thật nhiều tiền rồi bỏ quên những người thân xung quanh, ngay cả những người thân yêu nhất trong gia đình. Biết bao đứa trẻ vì thiếu sự quan tâm chăm sóc của ba mẹ mà rơi vào tình trạng trầm cảm hay lao con đường hư hỏng. Đến khi họ thấy hối hận thì đã không còn kịp nữa rồi. Kiếm tiền bạn có thể bỏ mất bản thân mình, lao vào kiếm tiền bất chấp mọi thủ đoạn, bán rẻ lương tri. Rồi những thứ giản đơn nhất cũng sẽ không còn: trùm chăn ngủ nướng vào những ngày cuối tuần, lang thang khắp phố để ăn những món ăn mình thích, ngồi một mình ngắm sông và nghe tiếng chim hót trên cây, tiếng những con thuyền rẽ nước,…
Thân hình bạn không hoàn hảo và từ đó bạn tự ti với bản thân mình? Nhưng bạn biết không, những cô hoa hậu được mọi người tôn vinh cũng chẳng phải là người hoàn hảo. Mắt hai mí, to tròn; lông mày lá liễu, mặt trái xoan, thân hình cao; ba vòng chuẩn…. Liệu có mấy cô có được tất cả những nét đẹp đó. Và hãy tưởng tượng tất cả những nét đẹp đó đều hiện hữu trên cơ thể một con người thì con người đó liệu có đẹp, có hài hòa tương đối. Ông bà ta thường nói “Cái nết đánh chết cái đẹp”. Cái đẹp rồi sẽ tàn phai theo năm tháng nhưng một tâm hồn đẹp, nhân ái, sự rộng lượng, một con người hiểu biết … sẽ mãi khắc sâu trong tâm trí người đối diện. Biết bao tấm gương về những đứa trẻ khuyết tật đôi chân nhưng vẫn tham gia đánh bóng chày, khuyết tật đôi mắt nhưng tốt nghiệp trường Đại học Mỹ ngành công nghệ thông tin và luôn ước muốn quay về phục vụ quê hương,… Những đứa trẻ đó cơ thể khuyết tật nhưng tâm hồn, ước mơ thì lành lặn. Trong khi bạn lành lặn, thì tại sao phải để những khuyết điểm nhỏ đánh mất niềm tin, ước mơ, cơ hội của bạn. Biết đâu những cái khuyết điểm ấy lại là cái tiêng, đặc trưng để mọi người nhớ về bạn. Vậy tại sao bạn không tự tin giao tiếp với mọi người xung quanh, tự tạo cho mình những mối quan hệ và nắm bắt những cơ hội?
Không có cuộc sống nào chỉ có những nụ cười, những niềm vui và những giọt nước mắt sung sướng cả. Bởi để thực hiện được mọi dự định, mọi ước mơ thì bạn phải trải qua một quá trình rèn luyện, phấn đấu, thực hiện. Mọi việc diễn ra sẽ không như ý bạn muốn, bạn sẽ gặp phải những chướng ngại vật và bạn phải nỗ lực bản thân. Sự va chạm giúp bạn trưởng thành. Đó là điều tất nhiên. Có những nỗi buồn, sự thất vọng, những giọt nước mắt chán nản, đau khổ thì bạn mới biết quý những thành quả bạn đó được từ sức lao động, sự phấn đấu của bản thân. Có những nỗi buồn, sự thất vọng, những giọt nước mắt chán nản, đau khổ thì bạn mới biết quý những thành quả bạn có được từ sức lao động, sự phấn đấu của bản thân. Khi đó, những nụ cười, những niềm vui càng có ý nghĩa, có giá trị hơn đối với cuộc sống của bạn.
Bạn ạ! Cuộc sống không hoàn hảo là do bạn không biết cách chấp nhận đấy thôi. Chấp nhận là bí quyết then chốt để thành công, hạnh phúc trong cuộc sống. Chấp nhận là nghĩa là chấp nhận bản thân mình, hoàn cảnh của mình và thế giới chung quanh mình như nó đang là chứ không phải theo cách mình muốn nó phải ra sao. Hãy phân tích hoàn cảnh và chấp nhận khi bạn không thể thay đổi nó, khi bạn đã cố gắng nỗ lực hết sức.
Cuộc sống không bao giờ là hoàn hảo nhưng bạn có thể hoàn hảo với bản thân mình. Đó là khi bạn nhận thấy những lỗi lầm, những thất bại trong quá khứ và hiện tại, bạn biết xin lỗi ai đó khi bạn sai, bạn biết phục những lỗi lầm, rút kinh nghiệm từ những thất bại và hoàn thiện bản thân. Đó là khi bạn được sống thực với chính mình, được làm những gì mình thích, là khi bạn yêu và được yêu thương. Hoàn hảo là khi bạn có thể cười khi bạn thấy vui, bạn có thể khóc khi xem một bộ phim buồn, phẫn nộ khi thấy cảnh nhiễu nhương, dối trá. Hoàn hảo là khi sau những giờ phút mệt mỏi ở cơ quan, bạn được chạy ùa về nhà, bên cạnh những người thân yêu; ôm choàng lấy người yêu của mình để nhận lấy sự vỗ về, yêu thương. Hoàn hảo là khi bạn nỗ lực hết sức để thực hiện một việc gì đó, dù kết quả không như ý bạn muốn thì bạn cũng không phải hối hận vì tất cả những gì bạn đã làm. Hoàn hảo thay khi bạn có một cơ thể lành lặn, một sức khỏe tốt để chạy nhảy, để phiêu du tới mọi chân trời, khám phá; và để làm những gì có ích cho cuộc đời, cho xã hội. “Không có con đường nào dẫn đến hạnh phúc, mà hạnh phúc chính là một con đường.”. Bởi thế, hãy tận hưởng hạnh phúc từng giây, từng phút, từng giờ, từng ngày. Hãy lắng nghe những âm thanh quen thuộc của đời sống, dù đó là tiếng chát chúa cãi nhau; hãy ngắm nhìn con đường mà bạn đi qua, dù có những cảnh bạn thấy nhức mắt…. Và bạn hãy mở lòng đón nhận tất cả bởi đó mới chính là cuộc sống.

Sự hoàn hảo trong cuộc sống chỉ đơn giản là mục tiêu, phương hướng để mỗi người tự hoàn thiện mình. Cuộc sống vốn dĩ không có gì là hoàn hảo tuyệt đối. Cuộc sống chỉ hoàn hảo khi bạn biết chấp nhận, trân trọng những thứ mà bạn đang có./. 

Thiết kế một số hoạt động nhóm khi dạy truyện ngắn Hai đứa trẻ

Những kiến thức cần thảo luận
1.     Cảnh phố huyện nghèo.
2.     Tâm trạng của nhân vật Liên.
3.     Hình ảnh đối lập “ánh sáng” và “bóng tối”,  hình ảnh đoàn tàu có tác dụng gì trong tác phẩm? Những hình ảnh đó gợi cho em những suy nghĩ gì?
4.     Đặc sắc nghệ thuật, giọng văn trong truyện Hai đứa trẻ của Thạch Lam. Tìm hiểu giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo trong tác phẩm.
Thiết kế một số bài tập thảo luận
Bài tập 1: Tóm tắt truyện
Mục đích:
- Giúp học sinh nắm được diễn biến truyện trước khi phân tích, nhất là đối với loại truyện không có cốt truyện như truyện ngắn của Thạch Lam.
-  Học sinh khi thảo luận nhóm sẽ phát huy năng lực tư duy phân tích; khả năng diễn đạt, thuyết trình.
Thời gian thảo luận: 1 tuần
Thời điểm tiến hành: Trước giờ học, chuẩn bị bài ở nhà.
Cỡ nhóm: 5 -  6 HS/ nhóm.
Cách tiến hành:
- GV yêu cầu học sinh về nhà đọc truyện. Sau đó sẽ học nhóm, từng thành viên trong nhóm sẽ tóm tắt truyện và nêu suy nghĩ của mình về truyện ngắn Hai đứa trẻ.
- Khi dạy xong phần tác gia, tác phẩm, GV sẽ gọi 1 – 2 nhóm lên kể lại truyện và nêu cảm nhận, suy nghĩ của nhóm.
- Các nhóm khác bổ sung.
Bài tập 2: Tái hiện cuộc sống nơi phố huyện nghèo
Mục đích:
- Giúp học sinh nắm được cảnh thiên nhiên và con người nơi phố huyện nghèo, từ đó thấy được cuộc sống tăm tối, lầm lũi của những người ở phố huyện nghèo.
-  Rèn luyện đọc – hiểu văn bản; chọn lọc chi tiết, tư duy đánh giá, phân tích; HS thấy mình có trách nhiệm, phát huy khả năng sáng tạo; kĩ năng thuyết trình;….
Thời gian thảo luận: 10 phút
Thời điểm tiến hành: Khi tìm hiểu cảnh phố huyện nghèo.
Cỡ nhóm: 4 HS/ nhóm.
Cách tiến hành:
- GV đặt câu hỏi: “Phân tích cảnh thiên nhiên và cuộc sống của những con người nơi phố huyện nghèo lúc chiều muộn, khi đêm về, khi đợi chuyến tàu.”
- GV chia lớp thành 6 nhóm, mỗi nhóm 6 HS, GV sẽ đánh số thứ tự từ 1 đến 6 cho những thành viên trong nhóm.
- GV phân công nhiệm vụ cho từng nhóm:
+ Nhóm 1: Tìm hiểu cảnh thiên nhiên nơi phố huyện nghèo lúc chiều muộn.
+ Nhóm 2: Tìm hiểu cuộc sống của phố huyện nghèo lúc chiều muộn.
+ Nhóm 3: Tìm hiểu cảnh thiên nhiên khi đêm về.
+ Nhóm 4: Tìm hiểu cuộc sống của phố huyện nghèo khi đêm về.
+ Nhóm 5: Tìm hiểu cảnh thiên nhiên khi đợi chuyến tàu về.
+ Nhóm 6: Tìm hiểu cuộc sống phố huyện khi đợi chuyến tàu.
- Thảo luận 5 -7 phút;
-  Sau khi thảo luận nhóm xong, GV bắt đầu chia nhóm lại. Số 1 của sáu nhóm trên sẽ vào một nhóm, số 2 của sáu nhóm trên vào một nhóm. Tương tự với các số thứ tự khác… Như vậy, lớp sẽ có sáu nhóm. Các thành viên trong nhóm lần lượt trình bày những gì mình đã thảo luận ở nhóm trước cho nhóm nghe. Sau đó, tiếp tục thảo luận câu hỏi: Hình ảnh bóng tối được lặp đi lặp lại nhiều lần trong tác phẩm, tìm những hình ảnh, từ ngữ, miêu tả trong những trạng thái khác nhau. Hình ảnh bóng tối có quan hệ như thế nào đối với cuộc đời mỗi nhân vật trong phố huyện? Sự đối lập giữa bóng tối và ánh sáng? Hình ảnh “đoàn tàu” gợi cho em những suy nghĩ gì?
- Thời gian thảo luận: 10 phút.
- GV gọi 1 - 2 nhóm trình bày; Các nhóm khác bổ sung.
Bài tập 3: Nhân vật Liên
Mục đích:
- Giúp học sinh thấy được cảnh ngộ, lòng yêu thương, nhân ái và tâm trạng của nhân vật Liên. Tâm trạng chuyển biến từ lúc chiều tà đến đêm, khi đợi tàu. Từ đó, thấy được sự thức tỉnh ý thức cá nhân, sự nuối tiếc và ước mơ, khao khát thoát khỏi cảnh tù túng.
-  Rèn kĩ năng chọn lọc chi tiết, tư duy đánh giá, phân tích; HS khi trao đổi với nhóm sẽ khắc sâu kiến thức hơn, học hỏi, điều chỉnh kinh nghiệm của bản thân, phát huy khả năng sáng tạo; rèn kĩ năng thuyết trình;….
Thời gian thảo luận: 5-7 phút.
Thời điểm tiến hành: Khi tìm hiểu tâm trạng nhân vật Liên.
Cỡ nhóm: 4 - 6 HS/ nhóm.
Cách tiến hành:
- GV đặt câu hỏi: Tìm những chi tiết, hình ảnh khắc họa cảnh đời, tấm lòng nhân ái, diễn biến tâm trạng nhân vật Liên? Hình ảnh nhân vật Liên đã gợi cho em những suy nghĩ gì?
- Các nhóm thảo luận.
- Gọi 1 – 2 nhóm trình bày.
- Các nhóm khác bổ sung.
Bài tập 4: Đặc sắc nghệ thuật truyện ngắn, giọng văn Thạch Lam
Mục đích:
- Giúp học sinh thấy được phong cách viết truyện đặc biệt của Thạch Lam: truyện mà không có chuyện, nhân vật được khai thác chủ yếu bởi tâm trạng, cảm xúc; lời văn, giọng điệu nhẹ nhàng, giàu chất thơ. Tìm hiểu giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo sâu sắc trong tác phẩm.
- Rèn  tư duy đánh giá, phân tích tổng hợp; HS học hỏi, điều chỉnh kinh nghiệm của bản thân khi trao đổi với nhóm, có cơ hội nêu những suy nghĩ, ý kiến cá nhân, phát huy khả năng sáng tạo; rèn kĩ năng thuyết trình;….
Thời gian thảo luận: 5 – 7 phút
Thời điểm tiến hành: Phần tổng kết nội dung, nghệ thuật tác phẩm.
Cỡ nhóm: 4 - 6HS/ nhóm.
Cách tiến hành:
- GV đặt câu hỏi: Nêu ý kiến của em về nhận định “Truyện ngắn Hai đứa trẻ mang giá trị hiện đại và giá trị nhân văn sâu sắc?; Theo em, truyện ngắn hai đứa trẻ có gì đặc sắc về mặt nghệ thuật?”
- HS tiến hành thảo luận.
- Gọi 1 – 2 nhóm trình bày.

- Các nhóm khác bổ sung.

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

BÓNG ANH HÙNG ( Doãn Dũng) - nhóm Tùng, Mai, Linh, Tuấn,...

   PHẦN MỞ ĐẦU
                                                            -------------

       Đã gần bốn mươi năm, cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ đã lui vào dĩ vãng, nhưng dư âm của cuộc chiến ấy vẫn còn dai dẳng đến hôm nay và còn có thể còn rất lâu nữa. Chiến thắng huy hoàng của ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã đánh đổi bằng sinh mạng của hàng triệu người lính nói riêng, người dân Việt Nam nói chung. Nhưng dù là người chiến thắng hay kẻ chiến bại, tất cả đều phải chịu nhiều mất mát đau thương. Gần bốn mươi năm sau cuộc chiến, chúng ta có đủ thời gian và sự bình tâm để nhìn lại nhiều điều mà gần bốn thập kỷ trước, trong men say của người chiến thắng, ta đã chưa nhìn thấy được.
      Hòa trong dòng chảy của văn học thời kỳ Đổi mới, truyện ngắn Bóng anh hùng của tác giả Doãn Dũng sẽ như một lát cắt giúp chúng ta có một cái nhìn đa chiều hơn về cuộc chiến tranh tàn khốc ấy. Đây là một truyện ngắn gây nhiều tranh cãi trong thời gian không xa. Và đó cũng là điều bình thường và rất nên có đối với một tác phẩm văn học nghệ thuật.

                                                         PHẦN NỘI DUNG
                                                          -----------------
       I . TÁC GIẢ, TÁC PHẨM
           1. Vài nét về tác giả
              - Doãn Dũng tên thật là Nguyễn Vũ Anh, sinh năm 1971 tại Hà Nội. Cử nhân Luật Nghề nghiệp hiện tại: vừa kinh doanh thời trang vừa sáng tác văn chương. Doãn Dũng có truyện in trên Văn nghệ, Văn nghệ quân đội.
               - Tác phẩm đã in: Mùi cá tươi, Những kẻ xa lạ, Bạn chiến đấu, Những câu chuyện buồn, Những vòng đòng ký ức, Bóng anh hùng, Sau súng, Ở nơi không tiếng súng, Chuyện vỉa hè, Bạn tha phương, Roi đời.
         2. Tác phẩm
2.1. Hoàn cảnh sáng tác.
                 Truyện ngắn “Bóng anh hùng” được Doãn Dũng sáng tác vào năm 2009 ở trại viết Tam Đảo và được đăng lần đầu tiên trên báo văn nghệ và Ðại Biểu Nhân Dân với cái tên “Hồi quang”. Ba năm sau đó, truyện ngắn này được đăng lại trên báo Phú Yên với tên “Bóng anh hùng”.
          2.2. Tóm tắt tác phẩm
            Truyện được kể lại bởi hồn ma của nhân vật chính: Nguyễn Quyết Thắng, một chiến sĩ đã hy sinh trong khi làm nhiệm vụ trông coi kho thuốc nổ.
    Theo lời kể, trước đây, nhà anh chỉ có hai mẹ con sống trong «một căn hộ bé xíu». Mẹ anh làm công tác xã hội ở phường. Bố anh đã hy sinh ở chiến trường B.
    Từ nhỏ, Thắng đã được mẹ đối xử rất nghiêm khắc : Anh «ao ước» có một cái bô để đi vệ sinh để ban đêm khỏi phải sợ ma khi đi nhà vệ sinh tập thể. Nhưng mẹ không mua vì bà muốn rèn luyện anh « thành một người đàn ông mạnh mẽ». Anh thuộc diện chính sách, được miễn đi bộ đội nhưng bà vẫn đăng kí cho anh nhập ngũ vì sợ con trai «ở nhà lêu lỏng rồi lại hư mất» dù cho Thắng có van nài «Mẹ cho con thi đại học một năm nữa». Đêm giao thừa, anh trốn về nhà. Sáng sớm mồng một Tết, bà bảo con trở về đơn vị và đích thân bà đưa con trở lại. Những điều ấy làm cho Thắng rất đỗi buồn giận mẹ mình. Đến nỗi, khi đã là một hồn ma, anh cũng không chịu trở về thăm nhà.
    Chiến tranh kết thúc, mẹ anh tìm đến nơi con trai hy sinh để mong tìm lại hài cốt nhưng không tìm được. Một thời gian sau, nhờ một người có khả năng ngoại cảm chỉ dẫn, những người trong đội tìm kiếm đã tìm thấy hài cốt của Thắng và một chiến sĩ khác. Khi nhìn thấy mảnh giấy có ghi tên tuổi, quê quán, đơn vị trong mớ hài cốt là của con trai mình, mẹ anh đau đớn «bế từng khúc xương tôi vào lòng»
    Thắng được mẹ mang về an nghỉ ở quê nhà, nằm cạnh bố anh. Một thời gian sau, mẹ anh cũng mất. Bà nằm cạnh chồng và con trai.
   II. NHỮNG Ý KIẾN ĐÁNH GIÁ VỀ TÁC PHẨM
       Truyện ngắn “Bóng anh hùng” được Doãn Dũng sáng tác vào năm 2009 ở trại viết Tam Đảo và được đăng lần đầu tiên trên báo văn nghệ và Ðại Biểu Nhân Dân với cái tên “Hồi quang”. Ba năm sau đó, truyện ngắn này được đăng lại trên báo Phú Yên với tên “Bóng anh hùng”. Và lần đăng này, tác phẩm đã thu hút sự chú ý của đông đảo độc giả bởi một vài ý kiến phát pháo đầu tiên về nội dung của tác phẩm, châm ngòi cho một cuộc tranh luận sôi nổi trên diễn đàn báo chí, văn nghệ trong cả nước. “Bóng anh hùng” trở thành một sự kiện văn học trong năm 2012-2013 với rất nhiều ý kiến phê bình, đánh giá của nhiều bộ phận trí thức: từ người đọc cho đến giới báo chí, các lãnh đạo ban ngành có liên quan, từ những nhà văn, nhà thơ cho đến giới phê bình, nghiên cứu. Trong giới hạn của bài tập này, nhóm chúng tôi xin tập hợp và điểm qua những ý kiến đánh giá về truyện ngắn “Bóng anh hùng” và tạm phân chia những ý kiến ấy thành các nhóm sau: những ý kiến đánh giá chung về tác phẩm, những ý kiến đánh giá cụ thể về các phương diện nội dung, nghệ thuật
1. Những ý kiến đánh giá chung:
            Trước hết là một số ý kiến đánh giá được tập hợp trong bài “Bóng anh hùng khốn khổ bởi kiểu đọc quy chụp” được đăng trên trang báo mạng tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/Van-hoc/538825/bong-anh-hung-khon-kho-boi-kieu-doc-quy-chup.html.
Ngay sau khi đăng trên báo Phú Yên, thường trực Tỉnh ủy Phú Yên nhận được nhiều ý kiến, đơn thư của các ông Vũ Văn Thoại - nguyên trưởng Ban tuyên giáo Tỉnh ủy Phú Yên, Nguyễn Tường Thuật - nguyên chủ tịch UBND tỉnh Phú Yên và các cán bộ hưu trí, cựu chiến binh: Trần Hành Chính, Huỳnh Cửu, Nguyễn Tiến Lẫm... có chung quan điểm cho rằng truyện ngắn Bóng anh hùng là “độc hại, phản động và cần phải xử lý những người cho đăng truyện này lên báo tỉnh.
Cũng trong bài viết này, tác giả đã trích dẫn nhận định của ông Vũ Văn Thoại về tác phẩm: "Một người không còn khả năng nhìn thấy ánh sáng nữa, nhưng khi con cháu họ đọc tác phẩm Bóng anh hùng thì không ai không thấy rằng đây là tác phẩm cực kỳ độc hại, cực kỳ phản động. Tui nói hồi xưa, chiến tranh, nếu đọc cái này thì đem cắt cổ".
Đồng ý kiến trên, Nguyễn Tường Thuật cũng có gửi ý kiến tham gia cho rằng tổng biên tập báo Phú Yên nên có lời xin lỗi các mẹ VN anh hùng và gia đình liệt sĩ vì cái "Bóng anh hùng" kỳ dị đã làm tổn thương họ và xử lý kỷ luật những người dưới quyền có liên quan.
Ngược lại với những ý kiến trên là những ý kiến nhận định đây là một tác phẩm hay và có giá trị. Cũng trong bài viết Bóng anh hùng khốn khổ bởi kiểu đọc quy chụp, tác giả đã tập hợp những ý kiến trái chiều, công nhận giá trị của tác phẩm. Trước hết là ý kiến của  tổng biên tập báo Phú Yên: "Ðây là một tác phẩm tốt, tuy nhiên khi đăng đã không lường được còn có những phản ứng trái chiều gay gắt của một số độc giả dẫn đến tạo dư luận không tốt”. Kế đến là ý kiến của cơ quan chuyên môn (Hội Nhà văn VN), Ban Tuyên giáo trung ương: “Truyện ngắn này không có gì đặc biệt và sai phạm về nội dung và hình thức. Truyện đề cập đến tình yêu của người mẹ, tuy có phần khắc nghiệt nhưng ẩn giấu trong đó là tình yêu, là ý thức trách nhiệm của một công dân đối với Tổ quốc”.
Nhà văn Nguyễn Trí Huân - phó chủ tịch Hội Nhà văn VN, tổng biên tập báo Văn Nghệ, tờ báo đã đăng truyện ngắn Bóng anh hùng vào năm 2009 với cái tên Hồi quang cũng đánh giá “truyện ngắn Bóng anh hùng hay Hồi quang là một truyện ngắn có chất lượng”.
            Ngoài ra, trang web Hội nhà văn TP HCM cũng đã có nhiều bài viết quy tụ những tiếng nói của các nhà văn, nhà phê bình có tên tuổi để nhận định về giá trị của tác phẩm và phản bác lại kiểu đọc “quy chụp”, suy diễn lệch lạc nội dung tác phẩm. Sau đây là ý kiến của Hoàng Đình Quang- nhà văn từng mặc áo lính: “Đó là một truyện ngắn hay, nếu người viết văn nào chưa đọc thì cũng là tiếc. Nó hay ở nhân vật bà mẹ. Một bà mẹ được chồng chất lên đó thành hai, ba bà mẹ. Và thông điệp ngoài văn bản của Bóng anh hùng là: sau những cuộc chiến như thế, sự gắn kết xã hội đang dần dà lỏng lẻo”. Đồng ý kiến trên, nhà văn Nguyễn Thúy Ái cũng nhận định “Bóng anh hùng của tác giả Doãn Dũng là một truyện ngắn hay, đặc biệt là giá trị hiện thực của tác phẩm”.
            Và kết quả khảo sát ý kiến phản hồi của bạn đọc trên báo Tuổi trẻ đã khẳng định một lần nữa cho giá trị của tác phẩm: Trong số 198 phản hồi của bạn đọc gửi về tòa soạn có đến 183 ý kiến cho rằng Bóng anh hùngtruyện ngắn hay, xúc động, sâu sắc, làm lay động lòng người. Nhiều bạn đọc cho biết họ đã đọc đi đọc lại truyện này nhiều lần nhưng lần nào đọc cũng trào nước mắt... (Bài Sự hi sinh cao cả của bà mẹ Việt Nam đăng trên báo tuoitre.vn/ban-doc/24/03/2013  )
 2. Những ý kiến đánh giá cụ thể các mặt của tác phẩm:
2.1. Nội dung
            Đánh giá về nội dung của truyện, trước hết, các ý kiến đều có chung nhận định về cách mới mẻ trong việc triển khai đề tài khá quen thuộc của văn học- đề tài người lính trong chiến tranh: “Tác giả đã cố gắng thoát khỏi cách viết khuôn sáo quen thuộc để đề cập, ca ngợi phẩm chất của một người mẹ yêu con, thương con, nhưng cao hơn cả là tình yêu Tổ quốc, trách nhiệm đối với Tổ quốc. Và tình yêu có vẻ khắc nghiệt của người mẹ đã đánh thức ý thức của người con, hóa giải dần những hiểu lầm của người con đối với mẹ. Một truyện ngắn cảm động, mới mẻ khi đề cập đến chiến tranh cũng như văn học viết về chiến tranh (Nhà văn Nguyễn Trí Huân - phó chủ tịch Hội Nhà văn VN, bài Bóng anh hùng khốn khổ vởi kiểu đọc quy chụp, tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/Van-hoc )
            Nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên cũng nhận xét, truyện ngắn là một cách viết khác về đề tài người lính trong chiến tranh. “Chiến tranh có những sự thật trần trụi, khắc nghiệt mà càng được nói ra chân thật và chân thật thì càng giúp hiểu được cuộc chiến và người lính tham chiến. Như trong truyện ngắn này, việc người thanh niên thành lính và việc người lính hi sinh là những sự thật đó. Chàng trai có thể được hoãn vào lính nhưng khi đã nhập ngũ thì anh không thoái thác, không bỏ trốn. Cái chết của người lính trong chiến tranh không phải bao giờ cũng anh hùng, hiểu theo nghĩa là chết trên trận tiền, giữa hòn tên mũi đạn”. (Bài Trọng một cách viết, trách một cách đọc, http://nhavantphcm.com.vn/doc-duong-van-hoc, Nguyễn Thế Thanh)
            Một số ý kiến khác nhìn nhận ở giá trị nhân văn mà tác phẩm mang lại. Huỳnh Như Ngân - phó giám đốc Sở Thông tin - truyền thông Phú Yên - nói rằng lúc đầu đọc truyện thấy ám ảnh khó chịu, nhưng càng đọc thì thấy tính nhân văn của tác phẩm. "Tính nhân văn ở chỗ mọi bà mẹ, mọi người cha, người anh có người thân hi sinh đều mong muốn cuối cùng người thân mình có mồ yên mả đẹp, nếu không tìm được là nỗi băn khoăn day dứt". (Bóng anh hùng khốn khổ bởi kiểu đọc quy chụp, tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/Van-hoc).
Nguyễn Thế Thanh trong bài “Trọng một cách viết, trách một cách đọc” (http://nhavantphcm.com.vn/doc-duong-van-hoc) cũng nhận xét: “Tràn ngập trong từng trang truyện là niềm xúc động về cách thể hiện tình yêu mà người mẹ và cũng là người vợ liệt sĩ dành cho con trai duy nhất của mình”.
Về nội dung tác phẩm, Nguyễn Thế Thanh cho rằng: “Câu chuyện của một hồn ma chiến binh còn rất trẻ, lại là đứa con duy nhất của một gia đình liệt sĩ, đã lay động mạnh trái tim tôi và kéo tôi đi một mạch đến dòng cuối cùng. Không một chi tiết nào của truyện gợi lên “sự khinh miệt”, “sự phỉ báng”, “sự đớn hèn. (Bài Ồn ào dư luận ‘Bóng anh hùng’ là phản động, http://vnmedia.vn/VN/van-hoa/tin-tuc/) .
Nhà phê bình Đoàn Lê Giang (TP.HCM) cũng có những nhận định về nội dung và các nhân vật trong truyện: Đọc truyện Bóng anh hùng của nhà văn Doãn Dũng, người ta có thể cảm nhận được ngay đây là một câu chuyện nói về người mẹ anh hùng - anh hùng nhưng bình dị như rất nhiều bà mẹ Việt Nam khác. Bà đã nén nỗi đau riêng để hiến dâng đứa con dứt ruột đẻ ra của mình cho Tổ quốc….Người con trai không thật cứng rắn, dũng cảm, nhưng anh đã sống và chết xứng đáng với mẹ mình. Đây là một câu chuyện hay và lạ về lỏng yêu nước, sự hy sinh của những con người bình thường đã tận hiến mình cho dân tộc.
2.2. Nghệ thuật
Các ý kiến đánh giá không chỉ công nhận giá trị nội dung của tác phẩm mà còn đề cao những đặc sắc nghệ thuật mà truyện ngắn đã đạt được. Đánh giá tài năng nghệ thuật của Doãn Dũng trong Bóng anh hùng, nhiều người công nhận anh có “cách viết độc đáo về chiến tranh” (Nguyễn Thế Thanh). Hơn nữa, nhà văn Nguyễn Thúy Ái (TP.HCM) còn cho rằng Doãn Dũng đã làm được một việc thật đáng khâm phục, đó là “Miêu tả được nỗi đau, những khuất lấp, hy sinh của những con người không còn lên tiếng được nữa là điều không dễ”.
Ngoài ra, còn nhiều ý kiến bàn về những phương diện nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm như cốt truyện, nghệ thuật kể/dẫn truyện, xây dựng hình tượng, lựa chọn chi tiết nghệ thuật, ngôn ngữ…Trước hết, về cốt truyện, TS Nguyễn Thành Quang - nguyên bí thư Tỉnh ủy Phú Yên - cho rằng: “cốt truyện Bóng anh hùng cảm động, đọc xúc động. Tôi có nghe báo này báo kia đăng không sao, nhưng báoPhú Yên đăng thì bị quở trách. Tôi không phán xét rằng chuyện đó đúng hay sai nhưng với tư cách là một độc giả, nhận thức, cảm nhận tác phẩm này, tôi thấy trong truyện người mẹ không tự xưng là anh hùng mà chính người đọc tôn vinh bà mẹ là một bà mẹ anh hùng chứ không có gì phỉ báng cả" - ông Quang nhận định.(tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/Van-hoc/538825/bong-anh-hung-khon-kho-boi-kieu-doc-quy-chup.html)
Về nghệ thuật kể chuyện, Phạm Xuân Nguyên nhận định: “Tác giả Doãn Dũng dùng lời hồn ma của người lính dẫn truyện. Hình thức này không mới… Cái hay của Doãn Dũng ở thiên truyện này là người kể chuyện/dẫn truyện đứng từ vị trí hồn ma đã giúp tác giả thể hiện gọn mà sâu cả nhân vật người mẹ. Ở bề sau câu chữ là nỗi đau của cả mẹ và con, của cả gia đình người lính. Không ai muốn thành anh hùng và bà mẹ anh hùng, nhưng khi Tổ quốc cần họ dám biết hi sinh. Chỉ hai câu nói của hồn ma cha với hồn ma con ở cuối truyện đã đủ cho người đọc hiểu về người mẹ và đồng cảm xót xa”.
Về nghệ thuật xây dựng hình tượng, Phan Phú Yên có nhận xét: “Tập truyện Bóng anh hùng không phải là một thử nghiệm của Doãn Dũng mà tác giả thực sự muốn mang đến cho độc giả cái nhìn hoàn toàn nghiêm túc về việc xây dựng hình tượng người cầm súng trong chiến tranh”.
Bên cạnh đó, Phan Phú Yên cũng công nhận tài năng của Doãn Dũng tong việc lựa chọn chi tiết nghệ thuật đắt giá cho tác phẩm: “Truyện của Doãn Dũng viết rất sắc xảo, chi tiết lựa chọn đắt giá và trong những trang viết ấy, sự hài hước luôn được sử dụng đúng lúc, đúng chỗ, mang lại những giá trị cả về nghệ thuật lẫn cảm xúc một cách vừa vặn, tinh tế. Doãn Dũng viết về thân phận người lính trong thời chiến và thời bình, với một lối văn hiện thực truyền thống, chính xác, gọn gàng, nhưng cũng hết sức sống động. Đặc biệt, không khí trong truyện của Doãn Dũng luôn sắc lạnh, nghiệt ngã, trần trụi, làm người đọc không thể trốn đi đâu được, buộc phải đối diện với những sự thật phũ phàng...”
Về ngôn ngữ, Phan Phú Yên cũng có nhận xét về lối văn “không cầu kỳ nhưng cực kỳ cẩn thận trong việc sử dụng ngôn ngữ, lối diễn đạt chất chứa nhiều cảm xúc song không hề dễ dãi, giản đơn, Doãn Dũng đã mang đến không gian trải nghiệm sách thực sự cho mọi độc giả.”
Tóm lại, trong quá trình khảo sát, chúng tôi nhận thấy có hai luồng ý kiến khác nhau, thậm chí là trái chiều về truyện ngắn này. Nhóm ý kiến thứ nhất cho rằng đây là tác phẩm phản động, độc hại. Nhóm ý kiến thứ hai cho rằng, đây là một tác phẩm hay, đặc sắc không có vấn đề gì sai phạm về nội dung tư tưởng. Trong tiến trình đọc và khảo sát truyện ngắn này, chúng tôi cũng nhận thấy rằng, dây là một truyện ngắn đặc sắc, có giá trị về nhiều mặt. Tuy nhiên, đây là một tác phẩm mới, được viết theo bút pháp hiện thực huyền ảo (Doãn Dũng tâm sự), có nhiều chi tiết thực hư lẫn lộn. Điều đó đòi hỏi người đọc phải đọc thật nghiêm túc, nghiền ngẫm từng chi tiết của tác phẩm và hơn nữa là cần một trình độ đọc tương ứng để có thể có cách hiểu sâu sắc về ý nghĩa tác phẩm cũng như thông điệp mà nhà văn gửi gắm.
III. Ý KIẾN, ĐÁNH GIÁ CỦA CHÚNG TÔI VỀ TÁC PHẨM
1. Nhan đề “ Bóng anh hùng”
        - Bóng là ảo ảnh nó tồn tại nhờ vào vật thật, và mang hình dạng của vật thật. Chính vì vậy, bóng không thể cầm, nắm hay sờ vào được.
        - Bóng anh hùng: Nhân vật chỉ là cái bóng của những người anh hùng thật sự. Tiếng tăm, những chiến công, sự hi sinh dũng cảm của những người anh hùng thực thụ đã bao trùm lên tất cả những ai lên đường nhập ngũ và hi sinh trên chiến trường. Và dù ra chiến trường với sự ép buộc của người mẹ và sự hi sinh dù “nhạt toẹt” nhưng họ vẫn nghiễm nhiên trở thành những người anh hùng trong lòng dân tộc.
Ở đây tác giả Doãn Dũng đặt ra vấn đề: không phải bất cứ người chiến sĩ nào tham gia vào các cuộc kháng chiến bảo vệ  quê hương đất nước cũng đều là những vị anh hùng, đều là những người vì nước quên thân. Trong số những con người cao cả ấy vẫn có một bộ phận những người phải tham gia nhập ngũ vì sự ép buộc gay gắt của gia đình. Điều này dẫn đến những cái chết vô cớ chứ bản thân họ chưa làm được gì cho quê hương, đất nước dù là trong ý nghĩ.
2. Đề tài
       Bóng anh hùng (2009) là một truyện ngắn khai thác đề tài chiến tranh, về thân phận con người trong cuộc chiến khốc liệt chống đế quốc Mỹ xâm lược.
3. Chủ đề tư tưởng
       Bấy lâu nay, khi nhìn nhận về những người lính hy sinh trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và Mỹ, xu hướng chung là cảm hứng ngợi ca từ góc nhìn của những người còn sống. Vì vậy, không tránh khỏi sự chủ quan, áp đặt. Ở Bóng anh hùng, tác giả Doãn Dũng đã đưa ra một điểm mới trong việc nhìn nhận, đánh giá về sự hy sinh của những người lính. Một cách nhìn táo bạo, chân thật, trái chiều với cách nhìn quen thuộc bấy lâu nay: cách nhìn của người trong cuộc, của một người lính đã ngã xuống về cuộc chiến, về đồng đội, về gia đình mình.
      Tác phẩm không đặt ra một vấn đề tư tưởng gì lớn lao, nhưng lại chưa đựng một tư tưởng nhân văn sâu sắc. Đó là, cái nhìn chân thật, sâu sắc và nhân bản về chiến tranh. Mối đồng cảm lẫn xót xa về thân phận con người trong cuộc chiến.
4. Các nhân vật trong truyện
a. Nhân vật người mẹ trong truyện
          Nhìn chung có nhiều ý kiến khác nhau bàn về người mẹ trong tác phẩm, trong đó có hai ý kiến trái ngược nhau.
Thứ nhất là, nhìn người mẹ này theo hướng trách móc.
Thứ hai là, nhìn người mẹ này theo hướng là một “bà mẹ anh hùng”.
            Chúng tôi đồng tình với hướng nhìn thứ hai. Đó là chúng tôi đồng tình với ý kiến của các nhà văn sau: Nhà văn  Hoàng Đình Quang, nhà văn Nguyễn Trí Huân - phó chủ tịch Hội Nhà văn VN, Huỳnh Như Ngân - phó giám đốc Sở Thông tin - truyền thông Phú Yên, Nguyễn Thế Thanh, Nhà phê bình Đoàn Lê Giang (TP.HCM), và chúng tôi cũng có  ý kiến riêng về hình ảnh người mẹ trong truyện này như sau:
 Theo chúng tôi đây là người mẹ mang đậm mẫu “người mẹ anh hùng”, khi nhìn người mẹ này ở nhiều góc độ khác nhau.
             Trước hết chúng tôi nhìn người mẹ này ở góc độ là một công dân đối với tổ quốc, thì người mẹ này là một công dân tốt, luôn ý thức về trách nhiệm của một công dân đối với tổ quốc. Khi đứa con trai trưởng thành bà đã đăng kí nghĩa vụ quân sự cho con để con mình thực hiện nghĩa vụ của một người công dân là phải bảo vệ đất nước. Người mẹ này đã hy sinh tình riêng của mình vì quyền lợi chung của tổ quốc. Rõ ràng, khi chúng ta xét ở góc độ này thì bà là một công dân luôn làm tròn nghĩa vụ của mình đối với đất nước. Bởi vì khi đất nước có chiến tranh thì trách nhiệm của một công dân là phải cống hiến, hy sinh những gì thuộc về cá nhân để phục vụ cho lí tưởng chung của đất nước. Bà mẹ trong truyện đã thực hiện đúng nhiệm vụ đó và thực hiện một cách rất hoàn hảo.
            Một góc độ khác mà ta có thể nhìn nhận nơi người mẹ này là góc độ một cán bộ luôn ý thức phục vụ quần chúng nhân dân. Bà luôn tận tụy, nhiệt tình, năng nổ và tâm huyết với công tác xã hội. Bà là một tuyên truyền viên luôn hiểu tâm tư nguyện vọng của quần chúng, biết quan tâm đến quần chúng. Xét ở góc độ này chúng ta thấy bà là một cán bộ biết hy sinh quyền lợi cá nhân phục vụ cho lợi ích cộng đồng, lợi ích xã hội.
            Ở góc độ thứ ba, đó là góc độ của một người mẹ, một người vợ trong gia đình. Với chức vụ là một người mẹ, bà là một người mẹ gương mẫu có ý thức cao và nghiêm khắc trong việc giáo dục con cái, bà luôn ý thức giáo dục con trai mình trở thành người tự lập, mạnh mẽ, sống có ích cho xã hội, phải sống có tổ chức, phải có trách nhiệm của một công dân đối với đất nước. Với chức vụ là một người vợ, bà là một người vợ đam đang, chung thủy, mạnh mẽ, quyết đoán, luôn làm tròn trách nhiệm của một người vợ đối với chồng như tổ chức lễ giỗ cho chồng, cúng chồng, thay thế chồng nuôi con khôn lớn …  khi chồng đã hy sinh.
            Như vậy hình ảnh người mẹ trong truyện là hình ảnh của một “người mẹ anh hùng” . Đó là một người biết ý thức trách nhiệm công dân của mình đối với tổ quốc,  là một cán bộ gương mẫu phục vụ cho quyền lợi của quần chúng, là một người mẹ nghiêm khắc và có ý thức cao trong việc giáo dục con cái, là một người vợ luôn giữ trọn trách nhiệm của mình đối với chồng. Đây là một người mẹ gương mẫu, mẫu người của “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”
b. Ý kiến khác về nhân vật người mẹ trong truyện.
            Về nhân vật người mẹ: Từ bao đời nay, người mẹ luôn là một nguồn cảm hứng bất tận của văn chương, bất kể nơi đâu trên trái đất này. Hình ảnh người mẹ trong văn học hiện lên ngời sáng bởi một tình yêu thương con vô bờ bến, sẵn sàng hy sinh tính mạng mình vì con. Nhưng người mẹ trong Bóng anh hùng khiến người đọc vừa thấy đáng trách và đáng thương. Trong thời chiến, việc ra trận có nghĩa là lành ít dữ nhiều, ra đi nhưng khó có ngày trở về. Mặc dù chỉ có đứa con duy nhất, dù chồng bà là liệt sĩ, có nghĩa là đứa con bà thuộc diện chính sách khỏi nhập ngũ, nhưng bà mẹ ấy vẫn lạnh lùng đăng ký cho đứa con trai nhập ngũ, bất chấp sự nài nỉ “Mẹ cho con thi đại học một năm nữa”. Với lý do “Ở nhà lêu lỏng rồi lại hư mất”, bà đã đưa con trai mình vào quân ngũ. Thử hỏi, có bà mẹ nào trên trái đất này hành xử với con trai ruột duy nhất của mình như người mẹ này hay không? Dẫu biết rằng đất nước đang rất cần những người trai lên đường ra trận để đánh đuổi ngoại xâm, nhưng nếu có một thêm người như con trai bà thì vẫn là chưa đủ, vắng anh ta cũng là không thiếu. Đây không phải là trường hợp duy nhất mà người mẹ này xử sự với con mình. Còn nhớ, khi đứa con còn nhỏ, nhà ở tập thể, phải xài nhà vệ sinh chung. Những lúc như vậy, đứa con trai “phải thường xuyên tè dầm dọc đường vì sợ ma”, nó “ao ước có một cái bô”, nhưng người mẹ thì không chiều theo vì muốn “rèn luyện tôi thành một người đàn ông mạnh mẽ”. Sau vài ngày nhập ngũ, đứa con bỏ trốn, trở về nhà ngay đêm giao thừa. Bà mẹ gặp con trở về, lạnh lùng hỏi: “Bỏ ngũ hả?”. Không lời hỏi han, không lời động viên, chia sẻ, bốn giờ sáng ngày mồng một Tết, bà lay con dậy: “Thắng, dậy đi cho sớm”. Bà và con đèo nhau trên chiếc xe đạp cũ kỹ. Đến đơn vị, bàn giao đứa con cho chỉ huy rồi sáng hôm sau, “mẹ nhất quyết đòi về, chả ai can được mẹ”. Người mẹ thật cứng rắn với con đến độ nhẫn tâm, tàn nhẫn. Điều gì đã khiến người mẹ ấy đối xử với con trai mình lạnh lùng như vậy? Phải chăng thời đại đã tạo nên tính cách con người. Cái thời đại Miền Bắc đang xây dựng CNXH, đang làm nhiệm phụ “hậu phương lớn” cho “tiền tuyến lớn” Miền Nam đòi hỏi phải hy sinh những cái riêng tư. Người mẹ này đã làm tốt ý thức công dân của mình. Nhưng dưới góc độ gia đình, tình thương của mẹ cho con thì bà đã phạm một sai lầm lớn. Người mẹ này đã sống quá lý trí, lý trí đến độ vô cảm, vô tình. Lý tưởng chính trị ở bà đã lấn át bản năng làm mẹ, một điều hết sức cao đẹp, một điều khiến người mẹ trở thành bất tử trong trái tim con mình.
c. Nhân vật người con trong truyện
Nhìn nhận đánh giá nhân vật người con ở ba góc độ:
Góc độ 1: Nhìn dưới cái nhìn của chủ nghĩa nhân văn: Đây là câu chuyện của một người con trong một gia đình liệt sĩ neo đơn và cũng là chuyện của một người chiến sĩ đã hy sinh trong trận càn của giặc. Nhân vật hiện lên trong tác phẩm với hình hài của một “con ma” và nói lên bao suy nghĩ, nỗi lòng của mình. Đó là những tâm sự rất thật của một đứa con khao khát tình cảm gia đình, khát khao cuộc sống tự do của tuổi trẻ. Một nguyện vọng hết sức chính đáng của một thanh thiếu niên khi rời khỏi trường phổ thông không may thi rớt đại học “Mẹ cho con thi đại học một năm nữa”. Lời khẩn cầu ấy được thốt lên khi anh hay tin “mẹ đăng ký cho con nhập ngũ đợt này” và cái lí do bà đưa ra cũng không được thuyết phục lắm “Ở nhà lêu lổng rồi lại hư mất”. Người con đã van xin mẹ có cơ hội “thi đại học” lần nữa. Thiết nghĩ đây cũng là một nhiệm vụ hết sức lớn lao của một công dân đối với đất nước. Nghĩa vụ có nhiều cách thể hiện không nhất thiết phải “nhập ngũ” mới làm nghĩa vụ. Khi đã học đại học rồi anh đem vốn kiến thức đó để phục vụ cho quân đội, thì cái cống hiến đó hơn gấp nhiều lần cái cống hiến bằng xương máu. Nhưng vốn là một đứa con hiếu thảo, ngoan ngoãn biết vâng lời mẹ, anh đã ra đi trong sự “ngậm ngùi” xót xa vì trong anh vẫn còn nỗi trăn trở “Nhà mình thuộc diện chính sách. Sao con phải đi? Và hình ảnh của mẹ trong ngày anh nhập ngũ đã để lại trong anh một người mẹ “xa lạ vô cùng” bởi mẹ quá quan cách “Chúc đồng chí chân cứng đá mềm, hoàn thành nghĩa vụ bảo vệ Tổ quốc” và “Tôi không dám nhìn mẹ, tôi cúi đầu xuống lí nhí câu cảm ơn”.Thật xót xa, đau đớn, mẹ ơi, tại sao mẹ lại lạnh lùng đến như vậy, xa lạ đến như vậy? ngày anh lên đường, anh khao khát được mẹ đưa tiễn nhưng người mẹ ấy đã đi làm nhiệm vụ thiêng liêng của mình “bà phải đi hòa giải cho một đôi vợ chồng muốn ly dị”Anh đành “ngậm ngùi”lên đường khi không  được gặp mẹ.
Đó là lúc anh lên đường nhập ngũ còn khi “trốn đơn vị về ăn Tết” vào đêm 30 sau khi đã vượt “một chặng đường dài trốn tránh lực lượng kiểm soát quân sự”anh đã được về lại mái nhà thân yêu, ấm cúng của bao năm tuổi thơ đầy kỉ niệm. Những tưởng sẽ được ăn tết bên mẹ, được sà vào lòng mẹ như ngày còn thơ bé. Được ăn cùng mẹ những buổi cơm gia đình đầm ấm. Nào ngờ, “khoảng bốn giờ sáng, mẹ lay tôi dậy đi cho sớm” vì bà biết anh “bỏ ngũ” và lòng người mẹ ấy, lại cũng lạnh lùng “Về đơn vị, mẹ sẽ đi cùng con” Anh đã  “ấm ức vô cùng” với cái quyết định quá ư sắt đá của mẹ nhưng anh “không dám trái lệnh mẹ” cũng bởi vì anh vốn quen nghe lời mẹ. Đến nỗi, không có xe bà đã quyết định đèo con lên đơn vị ngay lúc ấy. Trong anh diễn ra một sự xót xa nhưng thấu hiểu, anh đã thấy “ánh đèn đường phản chiếu trên gò má mẹ, trong một giọt nước đang lăn xuống”Tại sao mẹ lại làm như thế, mẹ lạnh lùng, sắt đá đến vô cảm. Trong lòng anh ngỗn ngang trăm mối, anh không hiểu mẹ, anh trách mẹ tôi đã chết vì mẹ mình. Chính mẹ đã đưa tôi đến thế giới lạ lùng này”. Chính mẹ đã cướp đi của anh bao ước mơ, bao khát vọng của tuổi học trò. Anh khao khát được cảm giác như đôi tình nhân về muộn trong đêm giao thừa ấy, anh khao khát cuộc sống tự do bên mẹ, có mẹ. Thiết nghĩ, đây cũng là khao khát hết sức chính đáng của một chàng trai mới lớn. Trong anh, chưa có một ý thức gì về nghĩa vụ đối với đất nước. Anh cũng không có một lí tưởng gì cao cả. Chỉ ước mơ được đi học đại học, được như mọi người trai khác trong thời đại của mình. Anh chính là hình ảnh của một người con thời hiện đại: khao khát được học hành nâng cao trình độ, khao khát mái ấm gia đình, khao khát tình yêu tuổi trẻ... Những khao khát ấy hết sức “người” và cũng hết sức nhân văn. Đáng lí, anh phải được hưởng những điều như vậy, vì cha anh đã làm tròn nghĩa vụ đối với đất nước rồi, anh lại là con của một gia đình có công. Với lại anh là đứa con duy nhất của một gia đình neo đơn của một bà mẹ “tuyệt vời” hết mình, hết lòng vì dân, vì nước.
Góc độ 2: Dưới cái nhìn bi kịch của một người chiến sĩ khát khao cống hiến. Tuy anh chưa có một lí tưởng gì cho công cuộc bảo vệ đất nước ngay lúc mẹ đăng lính. Nhưng khi anh đã bước chân vào quân ngũ, như mọi người lính trên chiến trường đều mong muốn cái hy sinh của mình sẽ là cái hy sinh oanh liệt hào hùng để lại tiếng thơm muôn đời. Cái sự hy sinh ấy phải thật xứng đáng, và thật lính trận. Thế nên càng xót xa, cay đắng hơn với cái chết của anh. Một cái chết “ nhạt toẹt” (theo anh) cái chết ấy đã kết thúc cuộc đời của một thanh niên tràn đầy sinh lực. Cái chết mà anh cho là vô nghĩa và nhạt nhẽo ấy không mang đến cho anh niềm tự hào mà ngược lại đó là nỗi ray rứt đầy nuối tiếc cho thân phận người lính. Anh cảm thấy cái chết “nhạt toẹt” ấy kết thúc một cuộc đời cũng vô cùng nhạt nhẽo của anh. Cuộc đời của một người lính chỉ có những chuỗi ngày ngắn ngủi và mờ nhạt như thế sao? Hình như anh vẫn không cam tâm chấp nhận một sự kết thúc như vậy. Một cái chết “không anh dũng, cũng chẳng hèn nhát”, cái chết của những người được bình đẳng trong cái tên gọi “anh hùng liệt sĩ” ở thế giới bên kia khi họ được qui tụ về đây. Nơi được xem là điểm hẹn của những “quần hùng”. Ở đây, anh đã có dịp nhìn lại chính mình và anh nhận ra một điều “trong thế giới của chúng tôi, không phải ai cũng là anh hùng, không phải ai cũng đến thế giới này bằng cái chết oanh liệt”. Và “tất cả đều được đối xử bình đẳng. Có lẽ đó là điều dễ chịu nhất mà chúng tôi có thể tự hào về thế giới của mình” Vâng, điều đó đã an ủi anh, đã giúp anh tiếp tục tồn tại trong thế giới của mình với cái “tự hào” không thực. Dù sao đi nữa, cuộc đời anh cũng có ý nghĩa đối với đất nước. Cái chết ấy cũng là một cái chết có ý nghĩa, tuy không xông pha trước làn tên mũi đạn của kẻ thù nhưng cái chết thầm lặng ấy đã góp thêm chiến công cho công cuộc bảo vệ đất nước của dân tộc. Anh chết trong khi làm nhiệm vụ không phải là cái chết “nhạt toẹt” được!
Góc độ 3: Dưới cái nhìn bi kịch của một đứa con khao khát tình mẫu tử với cái lí tưởng cống hiến hết mình của một bà mẹ Việt Nam anh hùng.
Đây có thể là bi kịch lớn nhất và cũng là bi kịch xuyên suốt đối với nhân vật này. Ngay từ khi mẹ tự ý đăng lính cho anh, khi mẹ đèo anh trên chiếc xe đạp cà tàng trở về đơn vị ngay sáng mùng 1 tết trong tiếng khóc nức nở của anh. Và bi kịch đó lại tiếp tục và thể hiện rõ nhất khi anh đã hy sinh. Trong ngày về thăm nhà đầu tiên anh đã vô cùng thất vọng và “xót xa, chạnh lòng”“Mẹ không có nhà. Mâm cơm cúng tôi đã nguội ngắt. Hương cháy rụi đến chân. Đồ cúng không có tiền vàng, không có quần áo mới. Tôi đang phải mặc chiếc áo bị hơi nổ xé rách như tổ đỉa nhiều năm nay” Trong ngày giỗ của con, mà hương khói lại như thế ư? Đồ cúng, cơm cúng con lại như vậy sao? Còn mẹ, mẹ đang ở nơi đâu? Mẹ đang làm gì? Tại sao, có thể có một người mẹ vô tâm, tàn nhẫn với con ruột của mình đến thế sao? Nên vẫn không thể trách anh “Chết rồi tôi vẫn không nguôi giận mẹ” và sau chuyến về thăm nhà đó “Đã nhiều năm tôi không về thăm nhà” nữa. Mẹ đã công lên việc xuống như thế nào, đến nỗi “mười năm” sau khi nhận được giấy báo tử của con, mẹ mới mò lên nơi con chết. Anh đã gặp lại mẹ mình “Mười năm kể từ cái đận mẹ đưa tôi về đơn vị để rồi tôi chết nhạt toẹt trong cái hang này” Mười năm dài đăng đẳng của một đời người. Tại sao mẹ không đến ngay khi hay tin con chết? Tại sao mẹ lạnh lùng, vô tâm đến thế? Hình như mẹ đang say với công việc, với lí tưởng vĩ đại của mẹ mà quên bén đi đứa con “đứt ruột” đẻ ra của mình. Hình như mẹ không còn một chút thời gian nào để nhớ là có một đứa con trên cõi đời này. Rồi trong một lúc cô đơn nào đó, mẹ chợt nhớ đến đứa con bất hạnh đó, rồi vội vã đi tìm nó, như mẹ đã đánh mất, để quên nó ở một xó xỉnh nào đó? Lòng người mẹ vô tâm đến thế là cùng. Đứa con ấy không đáng trách và anh trách mẹ là phải. Bởi anh chính là nạn nhân của lí tưởng của một “người mẹ vĩ đại”, “người mẹ Việt Nam anh hùng” đáng kính! Anh đủ khôn lớn để quyết định tương lai của mình, và đủ khôn ngoan để chọn lí tưởng, con đường đi cho riêng mình. Mẹ có lí tưởng của mẹ là không sai. Nhưng mẹ cũng không nên áp đặt lí tưởng của mẹ cho người khác dù đó là con mình. Trong anh đầy mâu thuẩn vì dù sao thì đó cũng là mẹ ruột của mình, vì thương mẹ, anh muốn trả hiếu cho người đã sinh thành dưỡng dục ra mình nên anh đã “ngậm ngùi chấp nhận sự sắp đặt của bà”. Cái chết của anh âu cũng là trả lại cho “mẹ” cái công lao to lớn ấy. Nên “Chết rồi tôi vẫn còn giận mẹ” cái điệp khúc ấy cứ lặp đi lặp lại. Vì anh không hiểu mẹ, anh không thấy được đức hy sinh lớn lao ở bà để mà cảm thông với bà.
Nhưng cuối cùng anh đã hiểu và tha thứ cho bà khi bà lên tìm hài cốt của anh. Cái ngày bà lên tìm anh sau mười năm từ ngày anh chết đã làm anh xúc động vô cùng và “Tôi định ào ra đón mẹ, nhưng nỗi giận hờn lại dìm tôi xuống, khóa chân tay tôi cứng đờ. Tôi nép vào vách đá như chạy trốn” anh vẫn còn giận mẹ, và giận rất nhiều, anh tủi thân mình trước bạn vì thiếu sự quan tâm của gia đình. Và hình ảnh bà mẹ “già sụp đi. Tóc bạc phân nửa. Động tác đã chậm chạp”“ngồi lặng lẽ thắp hương. Không khóc, không sì sụp khấn vái, mắt nhắm lại như thể hóa thạch” đã làm anh chạnh lòng và xúc động “Tôi tấm tức khóc”  Anh không kìm được lòng và tiếng khóc bật lên có lẽ “vì vẫn giận mẹ” cũng có lẽ vì anh thương mẹ quá. Anh nói trong sự hờn dỗi “Con không về đâu”. Nhưng hình ảnh bà mẹ “Khuôn mặt đau đớn, co rúm lại, toàn thân run bần bật” khiến anh chạnh lòng và thương mẹ quá. Anh đã “ngã hẳn vào mẹ, luồn tay ôm lưng như thời thơ dại”. Đó chính là cái khao khát bấy lâu của anh, cái khao khát của một đứa con thiếu vắng tình cảm gia đình. Cái khao khát ấy bây giờ anh mới được toại nguyện khi anh đã ở thế giới bên kia rồi, cái thế giới không có khoảng cách giữa anh và mẹ nữa. Giờ đây anh đã được ở bên mẹ, được có mẹ vĩnh viễn, không ai có thể chia cách mẹ con anh được nữa.
5. Không gian và thời gian nghệ thuật trong truyện
a.      Không gian nghệ thuật
Theo sự tiếp nhận của chúng tôi, trong Bóng anh hùng, không gian được trần thuật là không gian cõi sống và không gian cõi chết. Cách xây dựng không gian như thế không lạ. Doãn Dũng dùng không gian cõi chết để soi sáng không gian cõi sống, dùng không gian cõi chết để mong giãy bày khát vọng tình cảm. Doãn Dũng xây dựng không gian cõi chết như một hình tượng nghệ thuật trong tác phẩm. Hình tượng nghệ thuật này thể hiện cái nhìn nhiều phía về sự hy sinh của người lính, về giá trị hạnh phúc của người mẹ anh hùng. Trong cõi sống nhân vật Thắng giận mẹ. Mẹ buộc Thắng nhập ngũ, mẹ không cho Thắng ở nhà ăn Tết, mẹ không dám thương con của mình. Trong cõi chết, Thắng thương mẹ. Mẹ vẫn nhớ cái mong ước của Thắng thưở thiếu thời. Mười năm sau khi chiến tranh kết thúc, mẹ không dám chết khi chưa tìm được tìm hài cốt của Thắng. Ở đây, không gian được mở ra, ngoài không gian cõi sống tồn tại một không gian cõi chết. Theo Doãn Dũng, không gian cõi chết chẳng qua là một nhìn khác về con người. Ở góc nhìn mới này Thắng có cái nhìn khác về mẹ. Doãn Dũng mở rộng không gian nhìn cho nhân vật, cho người đọc. Theo tác giả, những không gian khác nhau sẽ có cách nhìn nhận khác nhau. Và chỉ có cách mở rông góc nhìn, con người mới hiểu được giá trị thật. Ở cõi chết, Thắng cảm nhận được tình thương của mẹ, cảm nhận được nỗi đau mất chồng, mất con, sống cô đơn trong căn hộ bé xíu. Thắng cũng hiểu được mong mỏi tìm hài cốt chồng, tìm hài cốt con của mẹ. Không gian cõi sống trong Bóng anh hùng là không gian bận rộn, lạnh lùng của mẹ, là không gian súng đạn, chết chóc nơi chiến trường. Không gian cõi sống tàn nhãn: có những người mẹ không dám thương con, có những cái chết vì lí do “tai nạn chiến trường”. Không gian cõi chết yên bình: có niềm vui yên bình, có hạnh phúc đoàn viên. Không gian cõi chết là không gian mơ ước trong lòng người mẹ. Không gian cõi chết là nơi chấm dứt nỗi đau người mẹ.
Ngoài không gian cõi chết còn có những không gian khác như không gian căn nhà mẹ, không gian ngày Tết, không gian chiến trường và nhỏ nhất là không gian cái hang “Trời đánh”. Thắng đi lính không bằng tinh thần tự nguyện nhưng khi ra chiến trường có lẽ Thắng cũng mong chết anh hùng. Nhưng khổ nỗi Thắng chết vì tai nạn đời lính. Doãn Dũng thể hiện cái nhìn khách quan của một người bàn luận chuyện đời. Tổ quốc công bằng đối với những người con chết vì cuộc chiến bảo vệ đất nước và  người lính cũng khách quan đánh giá cái chết của mình “nhạt toẹt”. Đồng thời, Doãn Dũng thể hiện cái nhìn về giá trị hạnh phúc của người mẹ là đoàn tụ với người thân trong cõi tâm linh. Doãn Dũng nói lời nhẹ nhàng về nỗi đau chiến tranh.
       b.  Thời gian nghệ thuật
Chúng tôi nhận thấy, trong Bóng anh hùng thời gian trần thuật có sự đan xen quá khứ và hiện tại. Cách thiết kế thời gian của Doãn Dũng quen thuộc. Tác giả mở đầu tác phẩm bằng thời gian hiện tại, thời gian của cõi chết vô hạn tuần hoàn. Và từ đó, tác giả trộn lẫn giữ quá khứ và hiện tại. Thời gian của quá khứ với những kỉ niệm của Thắng về mẹ. Mẹ bận rộn với công việc đoàn thể, mẹ quyết đoán rèn luyện con thành người đàn ông mạnh mẽ, mẹ lạnh lùng bắt tay Thắng ngày tiễn đưa tân binh,  mẹ có khóc khi đưa Thắng về đơn vị. Thời gian của hiện tại là thời gian của cõi chết. Đây là thời gian của mơ ước. Sau 10 năm kết thúc chiến tranh, mẹ tìm được Thắng trong cõi chết. Mẹ mơ ước ngày này để đưa con về quê nhà. Đến ngày mười bốn tháng giêng, mẹ được đoàn tụ với ba và Thắng nơi cõi chết. Trong thời gian vĩnh viễn của cõi chết những người thân yêu được sống bên nhau. Theo cái nhìn của tác giả, đôi khi thời gian cõi chết không còn là sự mất mát mà là niềm hạnh phúc mong chờ. Xong trách nhiệm của một người công dân đối với đất nước, mẹ đi tìm ba, tìm Thắng. Mẹ chờ thời gian đoàn tụ. Tác giả xây dựng thời gian cõi chết thể hiện khát vọng xoa diệu nỗi đau của người mẹ. Tác giả thể hiện nỗi đau của người còn sống mà tất cả người thân đều chết. Thời gian hữu hạn của cõi sống đau đớn quá nên tác giả muốn tạo ra thời gian vô tận của cõi chết để mong xóa đi nỗi đau trong quá khứ. Thời gian 10 năm sau chiến tranh cũng không thể xóa hết nỗi đau chiến tranh. Bằng chứng Thắng, Quý chỉ được tìm thấy nhờ nhà ngoại cảm. Vậy những người bị chết vùi trong chiến tranh khác thì sao? Đó là câu hỏi mà tác giả dành cho tương lai.
                                                     PHẦN KẾT LUẬN
                                                          ------------------

      Doãn Dũng là một nhà văn trẻ nhưng tài năng. Với cái nhìn chân thật, khách quan và không định kiến, anh đã góp vào đời sống sinh hoạt văn học nước nhà một tác phẩm hay, có chiều sâu tư tưởng. Nền văn học Việt Nam hiện tại rất cần có những nhà văn như Doãn Dũng, cần lắm những truyện ngắn hay như Bóng anh hùng.